Bộ 30 口 khẩu [4, 7] U+543C
Show stroke order hống
 hǒu
♦ (Động) Gầm, rống (mãnh thú). ◎Như: sư tử hống sư tử gầm.
♦ (Động) Người nổi giận hoặc kích động kêu lớn tiếng. ◎Như: nhất thanh nộ hống nổi giận rống lên một tiếng. ◇Pháp Hoa Kinh : Kì Đa Bảo Phật, Tuy cửu diệt độ, Dĩ đại thệ nguyện, Nhi sư tử hống , , , (Pháp sư phẩm đệ thập ) Như đức Phật Đa Bảo kia, dù diệt độ đã lâu, do lời thề nguyện vĩ đại, mà còn vang rền tiếng sư tử rống.
♦ (Động) Hú, gào (hiện tượng thiên nhiên phát ra tiếng lớn mạnh). ◎Như: bắc phong nộ hống gió bấc hú dữ dội.
1. [吼怒] hống nộ







§