Bộ 18 刀 đao [7, 9] U+524A
Show stroke order tước
 xuē,  xiāo
♦ (Động) Vót, gọt, đẽo. ◎Như: tước duyên bút gọt bút chì. ◇Trang Tử : Tử Khánh tước mộc vi cự, cự thành, kiến giả kinh do quỷ thần , , (Đạt sanh ) Phó mộc Khánh đẽo gỗ làm ra cái cự, cự làm xong, ai coi thấy giật mình tưởng như quỷ thần làm ra. § Cự là một nhạc khí thời xưa.
♦ (Động) Chia cắt. ◇Chiến quốc sách : Tước địa nhi phong Điền Anh (Tề sách nhất ) Cắt đất mà phong cho Điền Anh.
♦ (Động) Trừ bỏ, đoạt hẳn. ◎Như: tước chức cách mất chức quan, tước địa triệt mất phần đất. ◇Sử Kí : Chí ư vi Xuân Thu, bút tắc bút, tước tắc tước , , (Khổng Tử thế gia ) Đến khi (Khổng Tử) soạn kinh Xuân Thu, thì viết cái gì phải viết, bỏ cái gì phải bỏ. § Đời xưa chưa có giấy, viết chữ vào thẻ tre, nhầm thì nạo đi. Vì thế nên chữa lại văn tự gọi là bút tước .
♦ (Động) Suy giảm, yếu mòn. ◎Như: quốc thế nhật tước thế nước ngày một suy yếu. ◇Đặng Trần Côn : Ngọc nhan tùy niên tước, Trượng phu do tha phương , (Chinh Phụ ngâm ) Mặt ngọc càng năm càng kém, Trượng phu còn ở phương xa. Đoàn Thị Điểm dịch thơ: Một năm một nhạt mùi son phấn, Trượng phu còn thơ thẩn miền khơi.
♦ (Động) Bóc lột. ◇Dư Kế Đăng : Phi đạo phủ khố chi tiền lương tắc tước sanh dân chi cao huyết (Điển cố kỉ văn ) Không ăn cắp tiền của trong phủ khố thì cũng bóc lột máu mủ của nhân dân.
♦ (Động) Quở trách. ◎Như: bị lão sư tước liễu nhất đốn bị thầy mắng cho một trận.
1. [剝削] bác tước 2. [削奪] tước đoạt