不捨 bất xả
  1. Không bỏ, không ngừng, liên tục không dứt. ◇Tam quốc diễn nghĩa : Huyền Đức viết: ngô sơ kiến Tử Long, tiện hữu lưu luyến bất xả chi tình. Kim hạnh đắc tương ngộ : , 便. (Đệ nhị thập bát hồi) Từ khi ta mới gặp được Tử Long, đã có tình lưu luyến không bỏ được. Ngày nay lại được gặp, thực là may.