墨客 mặc khách
♦ Người làm thơ phú văn chương. § Mặc nghĩa là mực. Nghĩa bóng: văn tự, văn chương, tri thức. ◇Tây du kí 西: Nhĩ khán na Trường An thành lí, hành thương tọa cổ, công tử vương tôn, mặc khách văn nhân, đại nam tiểu nữ, vô bất tranh khán khoa tưởng , , , , , (Đệ thập nhị hồi) Ngươi xem trong thành Trường An, kẻ buôn người bán, công tử vương tôn, tao nhân mặc khách, trai lớn gái nhỏ, có ai mà không tranh giành khoe khoang đâu.
♦ ☆Tương tự: thi nhân , tao nhân , văn nhân .