飄飄 phiêu phiêu♦ Nhẹ nhàng, bồng bềnh. ◎Như:
phiêu phiêu dục tiên 飄飄欲仙 nhẹ nhàng muốn lên tiên.
♦ Hiu hiu, hây hẩy. ◇Đào Uyên Minh
陶淵明:
Chu diêu diêu dĩ khinh dương, phong phiêu phiêu nhi xuy y 舟搖搖以輕颺,
風飄飄而吹衣 (Quy khứ lai từ
歸去來辭) Thuyền phơi phới nhẹ đưa, gió hiu hiu thổi áo.
♦ Phiêu bạc, bơ vơ. ◇Đỗ Phủ
杜甫:
Phiêu phiêu hà sở tự, Thiên địa nhất sa âu 飄飄何所似,
天地一沙鷗 (Lữ dạ thư hoài
旅夜書懷) Phiêu bạc về đâu đó, Giữa trời đất (mênh mông), một con chim âu trên cát.