Les chimères

Odelettes

Fantaisie
Myrtho
La cousine
Épitaphe
Delfica

Bibliographie

















FANTAISIE

Il est un air pour qui je donnerais
Tout Rossini, tout Mozart et tout Weber,
Un air très vieux, languissant et funèbre ,
Qui a pour moi seul a des charmes secrets

Or, chaque fois que je viens à l'entendre,
De deux cents ans mon âme rajeunit ...
C'est sous Louis treize; et je crois voir s'étendre
Un coteau vert, que le couchant jaunit.

Puis un château de brique à coins de pierres,
Aux vitraux teints de rougeâtres couleurs,
Ceint de grands parcs, avec une rivière
Baignant ses pieds, qui coule entre des fleurs;

Puis une dame à sa haute fenêtre,
Blonde aux yeux noirs, en ses habits anciens,
Que dans une autre existence peut-être,
J'ai déjà vue ... et dont je me souviens!

Bài ca mộng ảo

Có một điệu hát nào tôi chịu đổi
Cả Rossini Mozart và Weber
Một điệu buồn cổ kính thê lương thôi
Mà riêng tôi thấy kiều diễm tuyệt vời
Và mỗi lần chợt bất ngờ nghe lại
Linh hồn tôi trẻ lại hai trăm năm
Thuở ấy sương thiên thu bừng dậy
Dưới triều vua lộng lẫy Lúy Thập Tam
Và tôi tưởng lặng nghe còn thoáng thấy
Một ngọn đồi biêng biếc bóng chiều vàng
Và cung điện gạch ngần xây đá ngọc
Cửa gương hồng phơn phớt đỏ long lanh
Quanh vườn rộng chảy một dòng suối mát
Quanh chân cung ôm ấp lá hoa cành
Một giai nhân ngậm ngùi khung cửa hé
Mắt u huyền, tóc óng ả, y trang xưa
Mà kiếp xưa từng có lần có lẽ
Ðã cùng tôi tao ngộ ... kiếp nào xưa

Bùi Giáng dịch (1) Mùi hương xuân sắc, trang 6

Début page

MYRTHO

Je pense à toi, Myrtho, divine enchanteresse,
Au Pausilippe altier, de mille feux brillant,
A ton front inondé des clartés d'Orient,
Aux raisins mêlés avec l'or de ta tresse

C'est dans ta coupe aussi que j'avais bu l'ivresse,
Et dans l'éclair furtif de ton oeil souriant,
Quant aux pieds d'Iacchus on me voyait priant,
Car la Muse m'a fait l'un des fils de la Grèce.

Je sais pourquoi là-bàs le volcan s'est rouvert ...
C'est qu'hier tu l'avais touché d'un pied agile,
Et de cendres soudain l'horizon s'est couvert.

Depuis qu'un duc normand brisa tes yeux d'argile,
Toujours sous les rameaux du laurier de Virgile,
Le pâle hortensia s'unit au myrte vert!

MYRTHO

Bỗng dưng tơ tưởng tới nàng
Myrtho kiều diễm hai hàng nhớ nhung
Núi Pausilippe oai hùng
Ngàn tia lửa đỏ điệp trùng dương dâng
Với vầng trán rộng phân vân
Tràn dương khí ngập ánh hồng Ðông Phương
Với bồ đào sẫm lên hương
Tơ vàng tóc lệch xuân hường lửng lơ
Cơn say túy lúy tự giờ
Trận cuồng ly cốc bao ngờ của em
Mắt cười gieo chớp thâu đêm
Ta quỳ phủ phục tháp đền Y A Su
Nàng Thơ tiếng gọi trong mù
Ta về Hy Lạp bên phù du sương
Biển dâu tục lụy chán chường
Mà trên vạn dặm miệng hường hỏa sơn
Còn mang khí chất vong hồn
Lửa phơi ngần ấy than dồn ngần kia
Dưới cành nguyệt quế trăng khuya
Ân tình Sim Lục khôn lìa Tử Dương

Bùi Giáng dịch (1) Mùi hương xuân sắc, trang 95

Début page

LA COUSINE

L'hiver a ses plaisirs; et souvent, le dimanche,
Quand un peu de soleil jaunit la terre blanche,
Avec une cousine on sort se promener ...
-- Et ne vous faites pas attendre pour dîner,

Dit la mère. Et quand on a bien, aux Tuileries,
Vu sous les arbres noirs les toilettes fleuries,
La jeune fille a froid ... et vous fait observer
Que le brouillard du soir commence à se lever.

Et l'on revient, parlant du beau jour qu'on regrette
Qui s'est passé si vite ... et de flamme discrète
Et l'on sent en rentrant, avec grand appétit,
Du bas de l'escalier, -- le dindon qui rôtit.

Em họ gái

Ngày đông đẹp, lắm phen chiều chủ nhật
Tuyết phủ bờ nhuốm ánh nhạt tà huy
Cùng em gái nắm tay đi ngoạn cảnh
Mẹ bảo : về cho kịp bữa ăn chiều

Và khi đã nơi diện đài Túy Lúy
Ngắm và nhìn những lộng lẫy xiêm nghê
Em gái lạnh đòi về thôi anh nhé
Vì sương mù sắp phủ khắp sơn khê

Ðành quay gót tiếc thương ngày quá đẹp
Quá vội vàng đi mất phải không em
Về tới ngõ tự ngoài khung cửa hẹp
Bỗng nghe mùi phưng phức thịt gà chiên.

Bùi Giáng dịch (1) Mùi hương xuân sắc, trang 95

Début page

Épitaphe

Il a vécu tantôt gai comme un sansonnet,
Tour à tour amoureux insoucieux et tendre,
Tantôt sombre et rêveur comme un triste Clitandre.
Un jour il entendit qu'à sa porte on sonnait.

C'était la Mort ! Alors il la pria d'attendre
Qu'il eût posé le point à son dernier sonnet ;
Et puis sans s'émouvoir, il s'en alla s'étendre
Au fond du coffre froid où son corps frissonnait.

Il était paresseux, à ce que dit l'histoire,
Il laissait trop sécher l'encre dans l'écritoire.
Il voulait tout savoir mais il n'a rien connu.

Et quand vint le moment où, las de cette vie,
Un soir d'hiver, enfin l'âme lui fut ravie,
Il s'en alla disant : " Pourquoi suis-je venu ? "

Gérard de NERVAL (1808-1855)
(Recueil : Poésies diverses)

Mộ chí

Chàng đã sống, khi vui như sáo sậu,
Khi yêu đương, vô tư lự, dịu dàng,
Khi u ẩn, mơ màng tình thất vọng.
Rồi một hôm nghe cửa gõ nhẹ nhàng.

Ôi Thần Chết! Chàng xin người hãy đợi,
Còn đặt xong dấu chấm cuối bài thơ.
Và bình thản, chàng xuống nằm lặng lẽ,
Tận đáy hòm run rẩy lạnh, im chờ.

Người ta bảo, xưa chàng lười biếng lắm,
Cứ để bình khô mực rất thường khi.
Chàng muốn hiểu mọi điều, song cũng chẳng...

Cho tới khi, nghe mỏi mòn cuộc sống
Một chiều đông, cả linh hồn bay bổng
Chàng ra đi tự hỏi: "Đến làm chi?"

ĐTK dịch
2007.12.04.



Début page
BIBLIOGRAPHIE
(1) Mùi hương xuân sắc, Bùi Giáng, Phú Vang xuất bản, Saigon, Việt Nam
Début page